Sự kiện - chuyên đề:

Bẫy Tình

VHDN: Dũng sinh ra ở ngoại ô thành phố. Năm 1970 đủ tuổi nhập ngũ, anh háo hức tòng quân ra trận. Sau một tháng huấn luyện chiến sĩ mới ở Hà Bắc, học thêm một tuần chính trị, thế là cả đơn vị hành quân vào chiến trường miền Nam. Vào chiến trường, anh luôn luôn nêu cao ý chí quyết tâm chiến đấu. Vì nước quên thân vì dân phục vụ, đó là lẽ sống của anh cũng như các chiến sĩ trong toàn đơn vị.

Sau những tháng ngày dũng cảm chiến đấu ở Mặt trận B4, Dũng đã vượt qua nhiều gian khổ và thử thách ác liệt. Dũng được kết nạp Đảng, rồi trở thành người sĩ quan trẻ trong quân đội với chức vụ Phó đại đội trưởng.

Năm 1975, đất nước hoàn toàn giải phóng, hai miền Nam – Bắc xum họp một nhà, Dũng  được chỉ huy đơn vị cử đi học lớp Sĩ quan Chính trị để phục vụ quân đội lâu dài, ra trường với quân hàm Trung úy. Sự nghiệp đã tạm ổn, đất nước đã yên bình. Ngày trả phép lên đơn vị nhận công tác, bố mẹ Dũng nói rõ nguyện vọng, muốn anh lần phép sau phải cưới vợ để đỡ đần bố mẹ. Ý định đã rõ ràng, mấy tháng sau trong một lần tranh thủ ghé qua nhà, Dũng được gia đình giới thiệu cô gái cùng làng kém anh hai tuổi, nết na thùy mị, gương mặt rất ưa nhìn. Cô gái tên Thúy, tuy chỉ tìm hiểu nhau qua thời gian ngắn, nhưng là người cùng quê nên hai bên cũng dễ cảm thông. Hơn một tháng sau, Dũng về tranh thủ và đã mạnh dạn hẹn Thúy đi chơi.  Thúy đồng ý và buổi tối ấy, Thúy nhanh chóng dọn dẹp sân vườn gọn gàng, rồi xin phép bố mẹ ra gặp Dũng. Con đường làng như rộng thênh thang, khi màn đêm vừa buông xuống. Dũng mạnh dạn nắm bàn tay Thúy rồi đi sát bên . Thúy không hề phản ứng gì, cô cứ để Dũng nắm chặt bàn tay nóng ấm của mình. Sóng đôi bên nhau, hai người đi qua cây cầu cuối làng, ra bên một bờ mương tâm sự. Họ kể cho nhau nghe về những kỉ niệm về đồng đội, về những ngày sắp tới, rồi những dự định của tương lai…Trăng thượng tuần treo lơ lửng, bỗng có đám mây kéo qua, Dũng quàng tay ôm đôi bờ vai Thúy rồi hôn nhẹ lên đôi môi, họ như chìm vào không gian thật yên tĩnh.

Ba tháng sau, hai bên gia đình đã hoàn tất mọi công tác chuẩn bị, họ đã tổ chức đám cưới trong ngập tràn hạnh phúc của họ hàng và bà con làng xóm.

Sau đám cưới được ba tuần, những ngày ngắn ngủi bên người vợ trẻ, nhưng Dũng và Thúy đều cảm nhận được thế nào là tình yêu, thế nào là sự trao gửi cần gắn bó suốt đời bên nhau. Hết phép, Dũng trở về đơn vị tiếp tục nhiệm vụ của người lính, còn Thúy ở nhà ngày đêm tần tảo việc ruộng đồng, chăm sóc bố mẹ.

Cuộc sống cứ êm đềm trôi đi. Mấy năm sau, Thúy và Dũng đã có với nhau hai người con, một trai và một gái. Các con ngoan ngoãn, ríu rít bên bố. Mỗi lần anh về phép, nhìn thấy vợ con khỏe mạnh, Dũng tràn ngập hạnh phúc, còn bố mẹ anh cũng như được trẻ ra, vì được vui vầy với con cháu.

***

Gần hai mươi năm sau, con Dũng cũng đã lớn, kinh tế gia đình đã có bát ăn, bát để, Dũng được bố mẹ cho mảnh đất gần đó và hai người quyết định ra ở riêng để lo toan mọi việc. Là sĩ quan trẻ, có thành tích trong chiến đấu, Dũng tiếp tục được đơn vị cử đào tạo tại Học viện. Tốt nghiệp ra trường, Dũng được điều động về đơn vị mới làm kinh tế của Bộ.

Từ khi về công tác ở đơn vị làm kinh tế, đây là môi trường công tác mới lạ, Dũng phải lắng nghe, tự tìm hiểu để nắm cách quản lí đơn vị, làm quen với cách sống và sinh hoạt của bộ đội, đồng thời cũng chấp nhận với những áp lực tự thân, để hòa đồng với chỉ huy trong các mối quan hệ công tác. Thời bình, bộ đội cũng phải làm kinh tế để góp phần xây dựng đất nước. Đây cũng là lúc Dũng có cơ hội thể hiện khả năng kinh doanh của mình và vận dụng những gì học được từ nhà trường vào thực tiễn. Chỉ sau 5 năm, đơn vị Dũng đã làm ăn rất thuận buồm xuôi gió, là một trong những doanh nghiệp khá mạnh. Bản thân anh cũng đã tích lũy được tài chính kha khá, Dũng quyết định xây dựng lại ngôi nhà cũ theo phong cách Châu Âu. Các tiện nghi sinh hoạt trong nhà hiện đại và rất đầy đủ. Gia đình sống trong hạnh phúc thật viên mãn. Tuổi anh cũng đã ngoài bốn mươi, cấp hàm Thượng tá. Những tưởng sự nghiệp của anh cứ mãi lên cao theo những gì đã được định sẵn. Quân đội tinh giảm thu hẹp đầu mối các đơn vị làm kinh tế. Dũng là một trong những sĩ quan có năng lực được chuyển ngành ra làm cán bộ quản lí của một Tổng Công ty Xây dựng, thương mại và dịch vụ.

Trở thành ông Giám đốc ở một đơn vị kinh tế dân sự, những thói quen của người lính không còn phù hợp với các hoạt động kinh doanh dân sự, Dũng cũng phải làm quen dần để sớm hòa nhập vào guồng máy kinh doanh. Nhớ lại câu nói của một lãnh đạo cấp trên căn dặn trước khi Dũng cầm quyết định chuyển ngành – Thương trường cũng là chiến trường, tuy không đổ máu nhưng nếu không tỉnh táo cũng sẽ bị đối tác dùng các thủ đoạn lừa lọc, làm cho xạc nghiệp thân bại, danh liệt. Như vậy có khác nào hy sinh. Bởi vậy, mọi công việc trong Công ty Dũng đều cẩn trọng, mẫn cán và rất đàng hoàng, lãnh đạo ngành quý mến, cấp dưới kính trọng. Rồi một lần, Giám đốc Dũng đi dự hội nghị khách hàng tiêu biểu toàn ngành cùng hai cấp phó, ông được báo cáo điển hình là tấm gương làm kinh tế giỏi. Lúc liên hoan giao lưu, ông được mời vào chỗ ngồi trang trọng cùng ban lãnh đạo cấp trên có các nữ tiếp viên của đơn vị tổ chức sự kiệntại phòng khách Víp.

Trong lúc giao tiếp, Giám đốc Dũng được cô Sen rót rượu và nâng ly chạm cốc, đôi mắt bồ câu của thiếu nữ tuổi đôi mươi, bộ ngực căng tròn, cặp mi dài cong vút, liếc nhìn cùng nụ cười thật duyên, mê đắm. Sen nói:

  • Em rất may mắn, hôm nay được chúc anh một ly rượu đặc biệt và cảm ơn anh đã dành cho em tình cảm sâu sắc nhất trong ngày vui của anh, xin anh cạn chén.
  • Ok! Dũng mỉm cười, rồi nâng ly cạn chén với Sen. Trong không gian náo nhiệt, tiếng vỗ tay tán thưởng như một sự khích lệ cho lần đầu gặp gỡ đầy thiện cảm, họ đã bắt tay nhau thật chặt.

Một câu nói nhẹ nhàng, một nụ cười cuốn hút, một mùi nước hoa Pháp thơm nồng của cô gái mới lớn nơi thị thành, nhưng lại rất khéo trong tiếp khách, khiến ông Giám đốc như có một dòng điện làm râm ran cả người. Từ nhỏ, Dũng sinh ra ở vùng ngoại ô, lớn lên, học xong phổ thông, lên đường nhập ngũ rồi đi chiến trường. Dũng sống trong quân đội suốt ngày điều lệnh cứng nhắc, lại toàn con trai, có mấy cô y tá và anh nuôi thì đã nhiều tuổi, rất ít khi có cơ hội tiếp cận với các bạn nữ. Khi lớn lên, về làng Dũng cũng chỉ yêu một cô, nay là bà vợ ở nhà đã gần năm mươi tuổi. Dũng không có trải nghiệm nào trong tình yêu giữa nam và nữ, ngoài người vợ yêu quý bây giờ. Thế nên, khi được Sen chúc rượu cùng với những cử chỉ tình tứ, từng câu nói ngọt ngào, làm Dũng không thể bỏ qua. Sen mặc áo dài, cổ rộng để lộ một khoảng ngực căng tròn, trắng ngần. Trong chếnh choáng của rượu, Dũng mông lung nghĩ miên man.

Sau buổi tiệc chiêu đãi, Sen không quên quay lại chào Giám đốc Dũng và trao nụ cười, ánh mắt hút hồn cùng cái bắt tay mềm mại với Dũng. Hai bàn tay nắm chặt ấm áp khiến Dũng đờ đẫn, nhưng vẫn đủ tỉnh táo để xin số điện thoại di động của cô.

***

Mấy hôm sau, vừa lúc Dũng kí xong một hợp đồng với đối tác, rất thảnh thơi, ngả người ra chiếc ghế, Giám đốc Dũng gọi điện cho Sen và hẹn gặp cô vào ngày chủ nhật. Tuần này Dũng được nghỉ, nhưng Dũng sẽ không về nhà thăm vợ con như những lần trước, Dũng báo với vợ đi công tác đột xuất. Vợ con Dũng yên tâm lắm, vì Dũng chưa bao giờ nói dối như vậy.

Chủ nhật, Dũng hẹn Sen tại một nhà hàng sang trọng bậc nhất thành phố. Hôm đó Dũng đến nhà hàng sớm hơn Sen 30 phút, Dũng đặt chỗ ngồi đặc biệt trong phòng VIP và không quên gọi những món ăn ngon nhất của nhà hàng.  Đúng 8h tối, chưa thấy Sen đến, Dũng như ngồi trên đống lửa, đứng ngồi chả yên, rút điện thoại gọi Sen, sau mấy tiếng tút tút, đầu dây bên kia vang lên tiếng – Em đây, anh chờ em một chút, em sắp đến rồi. Nghe giọng nói ngọt ngào của Sen, trái tim Dũng đã sụp đổ.  Rồi ít phút sau, Sen đến trong bộ váy hồng lộng lẫy, bộ ngực hở hang căng tròn, đôi chân dài miên man, đôi mắt Dũng ngây dại. Lúc đầu xã giao, Dũng ngồi đối diện với Sen. Sau, chuyển chỗ sang ngồi sát người Sen. Men rượu khiến men tình bốc cháy, Dũng đã ôm chặt Sen, hôn lên đôi má, đôi môi đắm đuối trong sự im lặng chấp nhận của Sen.

Sau buổi tối ấy, những khát khao cháy bỏng của Dũng đều được Sen đáp ứng. Cuộc tình giữa ông và Sen ngày càng say đắm và một ngày, không như những lần trước, Dũng đưa Sen đi chơi đến tận nơi có mây trời, gió núi. Nơi thanh bình và thật yên tĩnh, để cảm ơn Sen đã dành cho Dũng những phút giaay thật mặn nồng. Nhiều lúc Dũng cứ ngỡ như mơ. Lần này Dũng đưa Sen lên nghỉ trong một khách sạn sang trọng ở Tam Đảo, ông thì thầm vào tai Sen:

– Em có muốn làm vợ anh không? Sen bẽn lẽn trả lời.

–  Em còn trẻ lắm, anh lại đã có gia đình rồi mà, cán bộ không được lấy vợ thêm đâu.

Ông im lặng. Bỗng Sen nhìn thẳng vào mắt ông.

– Anh có dám bỏ chị nhà để ở với em không?

–  Dám. Dám chứ em. Rồi Dũng ôm Sen vào lòng chìm trong xi mê.

Sau lần gặp đó, Dũng về nhà lập hẳn một kế hoạch bỏ vợ. Lúc đầu là gây sự, kiếm chuyện cãi vã. Những ngày thực hiện ý đồ ấy, Dũng cũng thấy căng thẳng và lương tâm cắn dứt. Khi việc đã vỡ ra, bố mẹ, anh chị em đều khuyên nhủ, nhưng cái tà đã thắng cái thiện. Vợ Dũng đã chấp nhận li hôn. Không ồn ào, đưa nhau ra tòa, Dũng đã để lại phần tài chính rất chu đáo cho mẹ con Thúy.

Sau khi ly hôn, Dũng có trích lục như là một lá bùa về chiến tích của Dũng để thể hiện với Sen, Dũng đã quyết bỏ vợ để yêu Sen. Sen ra điều kiện một tháng Dũng chỉ được gặp Sen hai lần, mỗi lần không quá hai tiếng tùy theo địa điểm mà Sen chuẩn bị vì lý do Sen còn học thêm kiến thức chuyên môn và bố mẹ Sen quản lý chặt, nếu Dũng yêu Sen phải đồng ý theo sự sắp đặt của Sen.

Dũng có ngờ đâu một cô gái Hà thành rất xinh đẹp, chỉ biết ăn chơi không chịu làm và đã quan hệ bạn khác giới với dân xã hội từ năm mười sáu tuổi, nên Sen quá già dặn với các bạn cùng trang lứa mà Dũng không hay biết. Đặc biệt, trong việc quan hệ và sắp xếp gặp gỡ để hai người đàn ông cùng thỏa mãn mà Dũng vẫn không hề biết gì, thì cô đã thừa mánh khóe. Dũng tin tuyệt đối vào lời nói của một con nai tơ, nhưng đầy kinh nghiệm tình trường đang đặt bẫy ông. Từ khi nhận lời Dũng, Sen đúng hẹn một tháng gặp Dũng hai lần vào thời gian Sen sắp xếp và sau mỗi lần gặp Sen, Dũng như uống phải thuốc mê, không làm chủ được mình mà hoàn toàn làm theo sự sắp đặt của Sen.

Thời gian hai người yêu nhau được một năm, Sen giục Dũng làm đám cưới và đăng ký cho đúng pháp luật, để Sen có điều kiện chăm sóc Dũng. Dũng rất vui và phấn khởi, nhưng Dũng cũng không hề biết là Sen đã có thai với tên bất hảo tình nhân của Sen từ trước và họ đã bàn bạc thống nhất để lừa Dũng.

Sau đám cưới, hai người như đắm chìm vào những cuộc tình mà Dũng vẫn như chưa bao giờ được chiều chuộng, thỏa mãn như vậy. Kinh nghiệm của những năm tháng bươn chải để mưu sinh trong lớp người mà xã hội những người tử tế đều muốn tránh, Sen đã lột xác hóa thân làm cô vợ bé chăm ngoan, chiều chuộng Dũng hết mức. Sen đã hoàn toàn thuộc về Dũng. Bây giờ, hai người phải lo toan gia đình và vun trồng hạnh phúc. Dũng giao toàn bộ tài khoản của Dũng cho Sen giữ và mọi chi tiêu, Dũng không mảy may suy nghĩ. Khi Sen sinh con trai, Dũng vui mừng khôn tả. Theo sự chỉ đạo khéo léo của Sen, Dũng mua ngay một căn biệt thự bên khu nghỉ dưỡng của thành phố 60 tỷ đứng tên Sen, cho Sen ở nhà trông con. Hàng tháng Dũng chỉ qua nhà ngày chủ nhật, Sen đã là vợ Dũng và như thế cũng là đủ lắm. Sen gợi ý các khoản tiền Dũng lấy ra từ các vụ làm ăn, bớt xén của Công ty và các đàn em cung cấp cho Dũng  chuyển thẳng vào tài khoản của Sen để tránh các cơ quan chức năng kiểm tra. Dũng không nghi ngờ gì và làm theo như một cái máy.

***

Đời người tưởng dài nhưng thật ngắn, mới ngày nào Dũng còn là chú bé gày nhom nhem, sống nơi ngoại ô trong hoàn cảnh gia đình đầy khó khăn… Thế mà, giờ đây Dũng đã đến tuổi về hưu, trở thành ông già béo phệ. Ngày nghỉ hưu, Dũng được cơ quan làm tổng kết và chia tay rất hoành tráng. Dũng vui mừng tự hào về những thành quả đã đạt được. Dũng bấm điện thoại cho vợ bảo lên Công ty đón ông về. Sau năm cuộc gọi, máy điện thoại chỉ tút và báo bận, không liên lạc được. Người Dũng nóng ran, Dũng điên tiết đập bỏ chiếc Nokia 8800 màu vàng không thương tiếc. Dũng lẩm bẩm bảo – máy đểu. Dũng ra cửa hàng điện thoại mua máy mới, sim mới. Dũng gọi được, điềm tĩnh bảo Sen:

  • Em lên đón anh.
  • Em bận chăm con, anh gọi taxi mà về.

Dũng rất bực, nhưng vẫn tin là Sen bận con nhỏ. Dũng nhắn tin lại cho Sen là đi chơi nhà mấy anh bạn cùng quân ngũ trước kia, kẻo sau này đã về hưu rồi ít có điều kiện đến thăm nhau.

Hai ngày sau, Dũng lại gọi Sen:

  • Em lên đón anh. Sen bảo:
  • Anh tự túc đi về, em không đón được.

Dũng giận lắm, liền bảo anh bạn cho lái xe chở ông về đến cổng nhà. Đến cổng, chú lái xe quay đầu đi về luôn. Dũng rảo bước đi vào, cửa nhà mở toang, Dũng đứng bên cửa sổ. Trong nhà có một ông bụng phệ hơn Dũng, cởi trần xem ti vi, Dũng tức giận hỏi:

  • Anh là ai, mà lại ở nhà tôi? Ông cởi trần trả lời.
  • Ông là ai mà vào nhà tôi? Dũng bảo:
  • Đây là nhà tôi. Ông cởi trần bảo:
  • Nhà này là nhà tôi.
  • Dũng tức điên, vớ chiếc ấm pha trà ném vỡ cái TV 200 inch và bảo vợ tôi kia, con tôi đây, ông cút ngay. Sen điềm tĩnh từ trong bếp ra bảo Dũng.
  • Ông Giám đốc thông cảm, rồi chỉ vào lão cởi trần.
  • Đây mới là chồng em, đứa con em đang nuôi không phải con ông, mà con của người đàn ông bụng phệ này.

Dũng như bị trời đánh, mắt tối sầm, ngã uỵch xuống sàn nhà, hai vợ chồng lão bụng phệ  gọi xe cấp cứu chở Dũng đi bệnh viện. Sau mấy ngày điều trị, sức khỏe Dũng đã trở lại bình thường, bình tâm hỏi lại sự tình, Dũng mới vỡ lẽ Sen là cô vợ thật, nhưng tình hờ. Từ tờ khai sinh con trai của Dũng, tên trong giấy khai sinh, bố cháu là Đại Mây, chứ không phải tên Dũng.  Ngôi biệt thự cũng đã mang tên Sen từ khi mua. Một cú lừa tình, lừa tiền ngoạn mục, đã kết thúc bằng lá đơn xin ly hôn của Sen. Dũng – ông Giám đốc không những ra đi với hai bàn tay trắng, mà còn phải bồi thường  chiếc TV 200 inch trị giá 200 triệu mà  ông  đã đập vỡ.

Cô đơn trong đau khổ, tiền của hết sạch, tình cũng tan biến, ông giám đốc quay về với bà vợ cũ, bà đã ra nước ngoài sống cùng con. Ông muốn bay sang nước ngoài hòng xin lỗi vợ cũ, mong bà tha lỗi cho ông, nhưng ông nhận được câu trả lời cay đắng:

  • Đời, có nhân quả ông ạ. Ông sang đây thăm con mấy ngày rồi trở về thì được. Còn tôi, tôi cũng đã không còn tình cảm với ông từ khi ông quyết định chia tay mẹ con tôi. Xin ông giữ gìn sức khỏe để sống những ngày còn lại của tuổi già.

Đầu óc Dũng quay cuồng. Ngoài trời mây vần vũ, gió lốc thổi mạnh. Mưa. Mưa đang rắc những hạt bụi dày, hình thành những bong bóng trắng xóa đường.

truyện ngắn của Thanh Bình

22:53:33 24-08-GMT+0700

VHDN: Dũng sinh ra ở ngoại ô thành phố. Năm 1970 đủ tuổi nhập ngũ, anh háo hức tòng quân ra trận. Sau một tháng huấn luyện chiến sĩ mới ở Hà Bắc, học thêm một tuần chính trị, thế là cả đơn vị hành quân vào chiến trường miền Nam. Vào chiến trường, anh […]

Đối tác của chúng tôi