Sự kiện - chuyên đề:

Lặng thầm một đóa loa kèn

Tháng tư chạm ngõ. “Tháng tư về gió hát mùa hè, có những chân trời xanh thế”, câu hát rộn rã gợi nhớ một mùa hè với đầy nắng và gió. Nhưng trong tôi tháng tư không chỉ có nắng gió mà có những đóa loa kèn lặng thầm, e ấp tỏa hương. Đóa loa kèn trong ký ức tuổi thơ, trong năm tháng thanh xuân ở phố và trong hiện tại với bao nhiêu vui buồn diệu vợi.

 

Sáng sớm, khắp các con phố đã ngập tràn những bông hoa loa kèn xinh đẹp. Loa kèn trên mẹt các bà, các mẹ gánh hàng rong, trên những chiếc xe đạp cà tàng của người nông dân khắc khổ tấm áo lao động bạc màu, một nắng hai sương. Hoa loa kèn nhiều đến nỗi mà chỉ cần nhìn người ta đã biết giờ đang là tháng tư. Với tôi hoa loa kèn mang một vẻ đẹp thuần khiết, tinh khôi tựa hồ như những thiếu nữ mười tám đôi mươi. Cái đẹp đến từ những búp hoa e ấp rũ xuống làm duyên. Thật khen tạo hóa biết sắp xếp! Những búp hoa xanh non còn níu giọt sương mai mát lành. Người ta chơi hoa từ khi hoa còn e ấp nụ cho đến khi nó bung nở xòe hết năm cánh trắng ngà. Lòng chợt reo vui khi bắt gặp một dáng hình quen thuộc, và đón nhận những bông hoa tựa như món quà của tháng tư gửi tặng.

Ảnh minh hoạ.

Làng tôi không phải là làng nức tiếng trồng hoa nhưng cũng đủ tự hào mỗi khi ai đó nhắc nhớ, gợi chuyện. Những đứa trẻ quê lớn lên gắn bó với biết bao nhiêu mùa hoa loa kèn thân thuộc. Từ sáng sớm tinh mơ chúng đã biết dậy thật sớm ra ruộng để cắt hoa loa kèn cho bố mẹ kịp mang đi chợ bán hoặc đưa tới thương lái nhập sỉ. Loa kèn giữ những niềm vui rộn ràng tuổi nhỏ trong tờ tiền đượm chát mùi mồ hôi háo hức chạy đi mua que kem, cốc chè sau khi bán hoa mẹ cho.

Tháng tư nhớ những sáng mai ướt đẫm sương, lòng bối rối chạy xe đạp cà tàng ra phía ruộng “mót” những bông loa kèn còi cọc để tặng người mình thương. Mối tình đầu thời học sinh trong trẻo ngây thơ, nửa muốn cả thế giới biết chuyện nửa lại sợ bố mẹ phát hiện rồi rầy la trách cứ. Cũng học cách yêu từ người ta, cẩn thận bó hoa vào trong lớp báo, thắt nơ bằng sợi voan hồng, ôm bó loa kèn trong tay mà tim đập rộn ràng. Lúc trao tay mắt còn ngượng ngùng không dám nhìn thẳng vào đối phương. Chuyện tình bọ xít khiến tôi nhớ về nó thật nhiều như một dòng ký ức đẹp lấp lánh mà thanh xuân đọng lại.

Hoa loa kèn thơm một cách dịu dàng, thoang thoảng. Hồ như một mùi gì đó xa xăm, chắt chiu từ đồng nội và phải thật tinh tế mới có thể nhận ra. Dù suốt tháng quanh quẩn bên những luống loa kèn nhưng mẹ tôi vẫn giữ thói quen cắm một lọ thật to ở trong nhà cho thơm. Học theo cách của mẹ, sau này lên phố tôi luôn mua một bó loa kèn cắm ở trong phòng. Bằng một cách gì đó thật kỳ lạ, hương hoa khiến cho tâm tôi luôn được thấy lặng, lòng an yên vô cùng. Thứ mùi hương mà tôi vẫn thường nói đùa với mọi người rằng nó giống như một hương liệu quí báu đặc biệt để một đứa bao năm ở phố thèm về quê như tôi thấy tỉnh cả người mỗi lúc tìm về.

Tháng tư là mùa của hoa loa kèn. Những đóa loa kèn lặng thầm dâng cho đời hương và sắc bình dị. Tôi luôn thấy bóng quê nhà, bóng mẹ hiền trong đóa loa kèn tinh khôi. Bao nhiêu năm xa quê, mỗi tháng tư về lòng có trống trải thì tôi lại tìm đến loa kèn. Lúc đó tôi như được vỗ về, bao bọc ủ ấp bởi loài hoa thân thương này. Tôi mơ màng trong những vần thơ về bông loa kèn lặng thầm nở: “Em gục vào nỗi nhớ tháng tư/ Thương màu trắng hoa loa kèn dang dở/ Người chở mùa qua từng con phố nhỏ/ Sợ nụ hoa mau nở chóng tàn…”.

 

Theo Tạp chí in VHDNVN tháng 4/2024

(Cao Thị Thơm – Hà Nội)

16:05:12 09-04-2024

Tháng tư chạm ngõ. “Tháng tư về gió hát mùa hè, có những chân trời xanh thế”, câu hát rộn rã gợi nhớ một mùa hè với đầy nắng và gió. Nhưng trong tôi tháng tư không chỉ có nắng gió mà có những đóa loa kèn lặng thầm, e ấp tỏa hương. Đóa loa […]

Đối tác của chúng tôi