
Dự án Luật Báo chí sửa đổi (gồm 4 chương, 51 điều) thể hiện tư duy đổi mới bằng cách quy định các vấn đề khung, có tính nguyên tắc, và giao Chính phủ quy định chi tiết những nội dung thường xuyên biến động.
Dự thảo luật bổ sung quy định kênh nội dung của cơ quan báo chí trên không gian mạng là sản phẩm báo chí. Các cơ quan báo chí phải thông báo với cơ quan quản lý Nhà nước khi mở các kênh nội dung và kết nối trực tuyến với hệ thống lưu chiểu.
Cơ quan báo chí được phép liên kết sản xuất nội dung, trừ nội dung về thời sự chính trị, an ninh, quốc phòng, đối ngoại. Quy định này nhằm thúc đẩy báo chí khai thác giá trị từ hoạt động liên kết, tăng cường nguồn thu nhưng vẫn đảm bảo định hướng thông tin chính thống.
Luật bổ sung quy định về các cơ quan truyền thông chủ lực đa phương tiện có cơ chế đặc thù về tài chính theo quy định của Chính phủ, nhằm phát triển những “đầu tàu” trong hệ thống báo chí.
Nhằm giải quyết bài toán kinh tế báo chí, vốn đang gặp nhiều khó khăn trong kỷ nguyên số, dự thảo Luật đề xuất bổ sung 5 nguồn thu mới cho các cơ quan báo chí:
Thu từ bán quyền xem, nghe tác phẩm báo chí.
Thu từ cho phép khai thác, sử dụng tác phẩm báo chí.
Thu từ liên kết trong hoạt động báo chí.
Thu từ cung cấp dịch vụ sự nghiệp công theo hình thức đặt hàng, đấu thầu.
Thu từ người có nhu cầu đăng bài nghiên cứu khoa học.
Cơ quan thẩm tra (Ủy ban Văn hóa và Xã hội) ủng hộ mạnh mẽ các quy định này nhưng đề nghị tiếp tục nghiên cứu, làm rõ hơn khái niệm “kinh tế báo chí” và các quy định về đầu tư công, cơ chế tự chủ, nhằm tạo điều kiện tốt nhất cho báo chí phát triển bền vững.
Ngoài ra, dự thảo Luật cũng loại bỏ quy định về kỳ hạn thẻ nhà báo, thay bằng thời hạn sử dụng 5 năm, và siết chặt điều kiện cấp phép, thu hồi giấy phép đối với các tạp chí thuộc tổ chức xã hội, tổ chức xã hội – nghề nghiệp để tránh thành lập tràn lan, hoạt động không hiệu quả.
Nguồn: Tạp chí Thương hiệu & Công luận