Trường Sơn lớp lớp vô danh
Trường Sa mộ gió viền quanh bãi bờ
Chuyện từ ngày xửa ngày xưa…
Chia con giữ đất, Âu Cơ nhói lòng.
Chuyện bao chinh phụ trông chồng
Đêm đêm sóng phía biển
Đông dội về Dân binh bó chiếu, đòn tre
Triện vuông sắc chỉ lời thề nước non.
Mặn như hạt muối vuông tròn
Chiếc đòn gánh mẹ xoắn mòn đôi vai
Thuyền cha vượt sóng bao ngày
Mắt còn dõi phía làng chài nôn nao.
Chuyện tàu không số năm nào
Vũng Lô, Vàm Lũng dội vào sử xanh
Máu xương đổi lấy hòa bình
Khói hương theo sóng tế linh vọng thờ.
Quý từng vỉa đá san hô
Căng mình ngực lép bốn mùa kiên trung
Biển ôm mộ gió vào lòng
Gạc Ma ngày ấy người không trở về.
Đất liền thao thức nằm nghe
Vọng đâu tiếng súng khao lề đảo xa
Bàn thờ treo chiếc bình tông
Mấy mươi năm đã tuổi ông tuổi bà
Bình tông thay bóng người xa
Từ thân xác gửi rừng già Trường Sơn
Dẫu cho trờn nắp, quai sờn
Vẫn nghe oanh liệt đạn bom một thời
Ngỡ đâu đây tiếng nói cười
Chia nhau ngụm nước lưng đồi nắng hanh
Ngày đi chẳng tiếc tuổi xanh
Ngày về nước mắt chảy quanh bàn thờ
Gia tài đời lính đơn sơ
Thiêng liêng kỷ vật, ngẩn ngơ phận người
Chiến tranh khép lại lâu rồi
Ai còn mê mải hát lời hành quân
Có hay quê đã vào xuân
Lối xưa nhớ nẻo về thăm gia đình…
Nhìn bình tông, tưởng dáng hình
Khói hương thay những tâm tình người ơi… !
Theo Tạp chí in VHDNVN tháng 7/2023
Vọng khúc biển Trường Sơn lớp lớp vô danh Trường Sa mộ gió viền quanh bãi bờ Chuyện từ ngày xửa ngày xưa… Chia con giữ đất, Âu Cơ nhói lòng. Chuyện bao chinh phụ trông chồng Đêm đêm sóng phía biển Đông dội về Dân binh bó chiếu, đòn tre Triện vuông sắc chỉ […]