Hai tiếng quê hương vẫn mãi thiêng liêng trân quý, là nơi để tìm về sau những ngày bôn ba bươn chải vì cơm áo gạo tiền. Quê hương không chỉ là có dáng mẹ dáng cha đang trông chờ những đứa con xa trở về, mà ở đó trong sâu thẳm nhớ thương của từng người là cả những ký ức của tuổi thơ, những hình ảnh mộc mạc bình dị mà rất đỗi thân quen của lứa tuổi hồn nhiên sớm chiều tung tăng đùa giỡn. Ở đó, dẫu chỉ là con đường thêu xanh màu cỏ với cánh chuồn thong dong bay lượn, với hàng tre già nghiêng bóng những buổi trưa vang vọng tiếng gà, hay những khoảng vườn đong đưa chùm ổi chín, đám trẻ con cứ ra mà trèo hái mỗi ngày. Nơi góc nhỏ của quê vẫn từng cơn gió mát thổi qua làm xôn xao hàng dừa nước ven sông, làm cho những chùm hoa bưởi trong sân xinh xắn đong đưa thoang thoảng mùi thơm.
Lớn lên mỗi người mỗi ngã vì sự nghiệp tương lai với bao bộn bề lo toan. Hình ảnh của quê đôi khi bất chợt hiện ra từ những giấc mơ với rất nhiều ký ức vẫn vẹn nguyên. Mùa xuân đến cũng chính là dịp để thu xếp mọi thứ mà về lại với quê, để được thong dong mà bước trên những con đường đã từng in sâu biết bao kỷ niệm. Được nghe lại tiếng gà gáy vang trong ngày đầy nắng ấm, được ngắm dòng kênh, con rạch lơ thơ nước chảy yên bình, cho phù sa lắng bồi bờ bãi, cho đám dừa nước thêm um tùm và vươn mãi màu xanh.
Mùa xuân về lại với quê, để trải lòng cùng sự hiền hòa của miền xứ sở thân thương. Kia những rẫy sắn, ruộng khoai đang non mượt tốt tươi bên bàn tay người bao ngày chăm bón. Kìa những đám mía bạt ngàn đang rì rào cùng làn gió xuân xao xuyến, những khoảng vườn đong đưa chùm trái chín thoang thoảng hương thơm.
Bên kia rẫy sắn là những gương mặt thân quen khi đang mùa thu hoạch. Những củ sắn trắng tươi được đào lên nằm phơi đầy trên rẫy. Đó là niềm vui của chị, của anh sau bao ngày bỏ nhiều công sức không tiếc mồ hôi mới có được. Nụ cười được mãn nguyện hơn khi năm nay được trúng mùa, trúng giá. Tôi thấy mồ hôi trên áo anh ướt đẫm mà trên gương mặt không giấu được niềm vui. Còn chị cầm từng củ sắn trên tay để cắt bỏ gốc mà lòng cứ nghĩ về buổi đi chợ sắm đồ mới cho con. Mua thêm vài thứ cần thiết trong nhà để chuẩn bị đón xuân vui tết. Chỉ nghĩ vậy thôi mà chị cũng nghe niềm hạnh phúc tràn ngập trong lòng.
Bên kia là đám khoai của chú Ba, bên này là đám mía của cô Bảy, tất cả cũng đang vào mùa thu hoạch. Những người nông dân ở quê vất vả quanh năm chỉ trông chờ có vậy. Buồn hay vui cũng là vào vụ thu hoạch này thôi.
Vợ chồng chú Sáu năm nay niềm vui trọn vẹn hơn khi mấy đứa con đi làm ở xa mới về. Chưa kịp nghỉ ngơi, thấy cha mẹ cùng với bà con lối xóm đang đào đám sắn sau nhà, vậy là vội vã thay đồ rồi nhào ra mà làm phụ. Tụi nhỏ xa quê lâu rồi nên tỏ ra lóng ngóng vụng về khi muốn làm công việc của người nông dân. Về quê, muốn hòa mình vào khung cảnh của quê như chính sự gần gũi thân quen của nơi dưỡng dung từng đứa bé lớn khôn. Đó cũng chính là niềm vui, niềm hạnh phúc mà bất cứ ai về quê cũng mong muốn được trải mình.
Mùa gió xuân đang thổi, nắng xuân đang trải vàng trên khắp mọi nẻo quê. Những cánh hoa ngoài sân đã nở. Miền quê nhỏ của tôi lại thêm một mùa xuân nữa đang về thật đầm ấm vui tươi.
ĐƯỜNG LANG (Sóc Trăng)
(Theo Tạp chí in VHDNVN tháng 1-2/2025)
Hai tiếng quê hương vẫn mãi thiêng liêng trân quý, là nơi để tìm về sau những ngày bôn ba bươn chải vì cơm áo gạo tiền. Quê hương không chỉ là có dáng mẹ dáng cha đang trông chờ những đứa con xa trở về, mà ở đó trong sâu thẳm nhớ thương của […]